Thứ Năm ngày 28 tháng 3 năm 2024

Tech MediaOnline

Nhà sáng lập Huawei trao đổi bàn tròn với báo chí quốc tế về hiện tình và tương lai Huawei

Nhà sáng lập Huawei trao đổi bàn tròn với báo chí quốc tế về hiện tình và tương lai Huawei
January 21
10:13 2019


Ngày 15-1-2019 tại thành phố Shenzhen (Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông), ông Ren Zhengfei (Nhiệm Chính Phi), nhà sáng lập Huawei, đã có một cuộc trao đổi bàn tròn với báo chí quốc tế (International Media Roundtable), về những vấn đề liên quan đến Huawei mà báo chí đang quan tâm trong thời gian gần đây. Để giúp bạn đọc có thêm thông tin tham khảo, với sự trợ giúp của Huawei Việt Nam, chúng tôi xin chia sẻ ở đây bản dịch nội dung cuộc trao đổi bàn tròn này. Bất luận thế nào, chúng ta vẫn cần có thông tin đa chiều, kể cả từ chính những người trong cuộc. Còn chuyện hiểu ra sao, phân tích, đánh giá là tùy mỗi người. Do mục đích là cung cấp thông tin tham khảo, chúng tôi xin giữ nguyên văn bản dịch. Nếu cần tham khảo bản tiếng Anh, xin mời đọc tại đây.

+ Joseph Waring, Mobile World Live: Để mở đầu, xin ông vui lòng chia sẻ đôi điều về cách những trải nghiệm trong quân đội của mình hình thành nên phong cách lãnh đạo của ông tại Huawei. Và mối liên hệ ở đây là, bởi Huawei đang chịu sự giám sát ở cấp độ nhẹ trên toàn thế giới, mối liên kết với quân đội ảnh hưởng như thế nào tới tương lai của Huawei trong chặng đường phát triển tiếp theo của công ty?

Ông Ren: Tôi gia nhập quân đội trong cuộc Cách mạng Văn hóa Trung Quốc. Tại thời điểm đó, hỗn loạn rối ren xuất hiện ở hầu như khắp mọi nơi, cả trong nông nghiệp và công nghiệp. Đất nước khi đó phải đối mặt với một thời kỳ cực kỳ khó khăn. Có thể nhìn thấy những khó khăn ấy trong chính bữa ăn và trang phục của người dân. Tôi còn nhớ thời điểm khó khăn nhất khi đó, mỗi người dân Trung Quốc chỉ nhận được một phần ba mét vải. Số vải đó chỉ đủ làm một miếng vá. Vậy nên ngày thơ bé, quần áo của tôi chưa bao thiếu đi những miếng vải vá.

Với hy vọng rằng mỗi người dân Trung Quốc có được ít nhất một mảnh vải tươm tất mỗi năm, chính phủ trung ương quyết định đưa thiết bị tân tiến nhất từ một công ty của Pháp có tên Technip Speichim vào hoạt động và xây dựng một nhà máy lớn chuyên sản xuất sợi tổng hợp. Nhà máy này được vận hành để sản xuất sợi tổng hợp với ước vọng rằng mọi người dân Trung Quốc sẽ được mặc quần áo bằng sợi tổng hợp. Nhà máy nằm tại một thành phố ở phía Đông Bắc có tên Liaoyang, cạnh bờ sông Taizi. Điều kiện nơi đó cực kỳ khắc nghiệt. Khi ấy, tình hình hỗn loạn bao trùm toàn bộ Trung Quốc và chính phủ trung ương đang cố gắng huy động các nhóm kỹ thuật xây dựng nhà máy đó. Tuy nhiên, không đội nhóm nào đáp lại lời kêu gọi. Vì thế, chính phủ phải huy động những người trong quân đội để xây dựng nhà máy.

Bộ thiết bị mà công ty Pháp đó cung cấp là một bộ thiết bị cực kỳ tiên tiến và trình độ kỹ thuật của những người phục vụ quân đội không đủ để thực hiện nhiệm vụ. Tôi đã từng đi học đại học nên những người như tôi có thể đóng vai trò nhất định trong dự án ấy.

Khi chúng tôi đặt chân tới địa điểm xây dựng, nơi ấy trải dài hàng chục ki lô mét vuông và không có chỗ nào để ở. Vậy nên chúng tôi phải ngủ trên cỏ. Sau đó, nhà máy nhận được tài trợ và xây dựng chỗ ở tạm bợ, dường như chỉ đủ che mưa che gió. Nhiệt độ ngoài trời nằm trong khoảng âm 20 độ C. Chắc các bạn cũng hiểu được điều kiện khi ấy khắc nghiệt tới nhường nào. Nếu các bạn hỏi tôi về cảm xúc khi ấy, tôi xin được trả lời thế này: Trước hết, chúng tôi được tiếp cận với công nghệ tân tiến nhất thế giới thời bấy giờ. Công ty của Pháp đó sở hữu hệ thống kiểm soát tự động cao hơn mọi công ty của Trung Quốc. Đó là lần đầu tiên tôi được chiêm ngưỡng công nghệ tân tiến nhất thế giới.

Thứ hai, chúng tôi học được cách đương đầu với gian khó. Nơi ở của chúng tôi vô cùng tạm bợ, không thể chắn cho chúng tôi khỏi gió lạnh, vậy nên chúng tôi lúc nào cũng cảm thấy rét. Bạn hãy thử tưởng tượng cảm giác khi nhiệt độ có thể tụt xuống âm 28 độ C. Thời ấy, Trung Quốc đang phải đối mặt với những thách thức lớn về kinh tế. Nguồn cung cấp thịt và dầu ăn vô cùng hạn chế. Với những người dân thường sống ở vùng Đông Bắc Trung Quốc, mỗi tháng họ chỉ nhận được khoảng 150g dầu ăn. Không có nguồn cung cấp rau sạch nào lúc đó, vậy nên chúng tôi phải muối rau củ như bắp cải và củ cải thu hoạch được vào mùa thu trong những bình xi măng lớn và sống bằng chúng trong suốt sáu tháng trời. Thực phẩm chủ yếu của chúng tôi là cao lương. Không ngon một chút nào. Tóm gọn lại, chúng tôi tìm hiểu về công nghệ tân tiến nhất thế giới khi sống trong điều kiện không khác nào nguyên thủy. Đó chính là gì tôi nghĩ.

Nhưng khi đó tôi vẫn hạnh phúc bởi nếu bạn đọc quá nhiều sách ở bất cứ nơi nào khác trên đất nước, bạn có thể phải chịu sự chỉ trích. Nhà máy có thể là một trong những nơi người ta có thể đọc sách. Chúng tôi phải đọc sách để hiểu được cách vận hành của thiết bị hiện đại này. Tại thời điểm đó, tôi làm ở vị trí kỹ thuật viên cho một công ty trong quân đội, sau này tôi trở thành phó giám đốc của một viện nghiên cứu xây dựng nhỏ với hơn hai mươi nhân sự. Đó quả thực là chức vụ tương đương với cấp độ trung đoàn phó. Ngày ấy, tôi ao ước có được hàm Trung tá trước khi Trung Quốc giải tán quân đội. Thật không may, giấc mơ của tôi không bao giờ trở thành hiện thực. Tôi đơn thuần là một cựu chiến binh không quân hàm.

+ Yuan Yang, báo Financial Times: Tôi đến từ báo Financial Times và tôi muốn hỏi ông một câu liên quan tới trải nghiệm cá nhân. Có thông tin nói rằng ông từng tham gia Đại hội đại biểu Toàn quốc Đảng Cộng sản Trung Quốc năm 1982. Vì sao ông tham gia đại hội đó, và hiện nay, Huawei có mối quan hệ như thế nào với Đảng Cộng sản Trung Quốc?

Ông Ren: Trong quá trình xây dựng nhà máy sản xuất sợi tổng hợp, chúng tôi dùng một loại công cụ được sử dụng để kiểm thử thiết bị tân tiến. Một kỹ thuật viên thuộc Viện Nghiên cứu Tự động Shenyang nói với tôi rằng anh ấy từng bắt gặp những công cụ tương tự khi đi du lịch ở nước ngoài, sau đó, anh ấy mô tả cho tôi hình dáng của công cụ.

Bằng những suy luận toán học của mình, tôi tạo ra thiết kế của công cụ được mô tả. Thế nhưng, tôi không chắc chắn 100% về suy luận toán học của mình, vì thế, tôi hỏi xin ý kiến một giáo sư thuộc Đại học Đông Nam Trung Quốc. Vị giáo sư ấy là ông Li Shijiu. Tôi muốn xác nhận tính thiết thực trong những suy luận của mình. Vị giáo sư đó đã xác nhận những suy luận của tôi là đúng. Cuối cùng, tôi phát mình ra công cụ đó.

Đó cũng là thời điểm “Tứ nhân bang” bị đánh tan và đất nước đang cần tìm những tấm gương sẵn có để chứng minh giá trị của khoa học và công nghệ. Phát minh nhỏ nhoi của tôi được phóng đại thành một thứ cực kỳ to lớn và được quảng báo bằng vô số phương thức truyền thông đại chúng như báo, tạp chí, phim ảnh, … Chính nhờ sự quảng bá rộng rãi ấy mà tôi may mắn được chọn tham dự của Hội thảo Khoa học Quốc gia.

Bạn biết đấy, có những thời điểm bạn cần phải trở thành ủy viên ĐCS chỉ để trở thành trưởng nhóm nấu ăn trong quân đội. Tôi được chọn tham dự Hội thảo Khoa học Quốc gia nhưng không là ủy viên ĐCS. Giám sát viên của tôi cho rằng đó là việc hết sức lạ lùng, vậy nên với sự giúp đỡ của các cơ sở Đảng, tôi trở thành ủy viên ĐCS. Lý do khiến tôi không được chọn làm ủy viên không phải vì tôi không thực hiện tốt công việc của mình. Mà là bởi hoàn cảnh gia đình.

Cha tôi từng bị gọi là “kẻ lót đường cho tư bản”. Cũng chính vì lý do này mà ông từng bị nhốt trong chuồng bò. Đối với một người được học hành đầy đủ, một trí thức ngày ấy, hoàn cảnh hay lịch sử gia đình của người đó còn phức tạp hơn nhiều so với một cán bộ thuộc tầng lớp công nhân. Chính vì sự giám sát chặt chẽ đó mà cha tôi đã phải chịu cảnh khốn khó trong hơn 10 năm trời cho tới khi được minh oan. Và chính bởi mối liên hệ gia đình này mà tôi không thể nào trở thành ủy viên ĐCS tại thời điểm đó.

Sau khi tôi vào Đảng năm 1978, Trung Quốc khuyến khích lãnh đạo sở hữu “bốn phẩm chất”: trẻ trung, chuyên nghiệp, có trình độ và sẵn sàng thay đổi. Tôi tình cờ đáp ứng những yêu cầu này và được đề đạt làm ủy viên của Đại hội đại biểu Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 12. Cuối cùng, tôi được lựa chọn. Thật không may, tôi còn quá trẻ để hiểu về cuộc đổi mới lớn trong thời khắc lịch sử ấy. Đó quả thực là một tiếc nuối. Khi ấy, tôi hoàn toàn là một kẻ mê kỹ thuật. Hiện nay, tôi vẫn yêu đất nước của mình. Tôi ủng hộ Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng tôi sẽ không bao giờ gây tổn hại tới các quốc gia khác.

+ Joe McDonald, hãng tin Associated Press: Theo những gì tôi biết, ông chắc hẳn rất căng thẳng trong những tuần hoặc tháng vừa qua. Cảm ơn ông đã dành thời gian trò chuyện với chúng tôi. Tôi muốn hỏi về vấn đề an ninh. Sự cố an ninh xảy ra rất nhiều trong thời gian gần đây. Mối quan ngại mà các chính phủ, chẳng hạn như Mỹ và Úc đưa ra không liên quan tới khả năng của các công nghệ Huawei. Các chính phủ này dường như lo ngại rằng mọi công ty tại Trung Quốc mà điển hình là Huawei, đều thuộc quyền cai quản của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nếu Đảng Cộng sản yêu cầu Huawei thực hiện một nhiệm vụ nào đó, công ty buộc phải làm theo. Xin ông cho biết ông sẽ làm gì để khách hàng nước ngoài tin rằng Huwei có thể bảo vệ sự an toàn của hệ thống của họ hoặc tính bảo mật của thông tin? Với tình hình pháp lý của Trung Quốc, Huawei có thể nói gì với khách hàng ra sao về hạn chế của công ty trong việc bảo đảm điều này?

Ông Ren: Trước tiên, tôi muốn làm rõ rằng trong 30 năm vừa qua, các sản phẩm của chúng tôi được sử dụng trên 170 quốc gia và khu vực, phục vụ hơn 3 tỷ người dùng. Chúng tôi sở hữu lược sử đáng tin cậy về vấn đề an ninh. Huawei là một tổ chức doanh nghiệp độc lập. Chúng tôi cam kết đứng về phía khách hàng trong các vấn đề an ninh mạng và bảo mật. Chúng tôi sẽ không bao giờ làm tổn hại bất cứ quốc gia hay cá nhân nào. Thứ hai, Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã chính thức làm rõ rằng pháp luật Trung Quốc không đòi hỏi các doanh nghiệp cài đặt “cửa hậu”. Huawei và cá nhân tôi chưa từng nhận được bất cứ yêu cầu nào từ chính phủ về việc cung cấp những thông tin không thích hợp.

+ Joe McDonald, Associated Press: Xin thứ lỗi. Tôi chỉ muốn làm rõ hơn một chút. Mọi chính phủ, dù Mỹ hay Úc đều nói rằng công ty ông bán thông tin về mạng lưới. Một khách hàng cần tin tưởng nhà cung cấp với những thông tin bảo mật nhất về cách thức hoạt động của mạng lưới viễn thông quốc gia. Chẳng hạn như, Bộ An ninh Quốc gia tìm tới Huawei và yêu cầu công ty cung cấp thông tin về một nước khác cho bộ này. Về mặt pháp lý, Huawei không thể từ chối yêu cầu này. Huawei buộc phải tuân theo yêu cầu này. Vậy Huawei có thể và sẽ làm gì để trấn an khách hàng của mình?

Ông Ren: Anh có sử dụng sản phẩm nào của Huawei không?

+ Joe McDonald, Associated Press: Có thưa ông, tôi từng mua một sản phẩm của Huawei.

Ông Ren: Nếu anh không đủ khả năng [mua sản phẩm của Huawei], tôi chắc hẳn phải đóng cửa công ty từ lâu. Khách hàng luôn là ưu tiên hàng đầu trong hoạt động kinh doanh của Huawei ngày từ những ngày đầu thành lập. Chúng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì gây tổn hại tới lợi ích của khách hàng. Apple là một tấm gương chúng tôi ngưỡng mộ về mặt bảo mật. Chúng tôi sẽ học hỏi từ Apple. Chúng tôi sẵn sàng đóng cửa Huawei thay vì làm bất cứ điều gì gây tổn hại tới lợi ích của khách hàng để đạt được lợi ích riêng.

Bà Mạnh Vãn Chu với sự hộ tống của một nhân viên an ninh tới văn phòng bảo lãnh (parole office) tại Vancouver (Canada) ngày 12-12-2018. Bà vừa được tạm tha ngày 11-12 sau 10 ngày bị tạm giữ. (Huawei chief financial officer Meng Wanzhou, arrives at a parole office with a security guard in Vancouver on Dec. 12.  (Darryl Dyck / THE CANADIAN PRESS)

+ Dan Strumpf, báo Wall Street Journal: Tôi muốn đặt câu hỏi về con gái ông, bà Meng. Từ thời điểm bà bị bắt giữ tại Canada tới nay chỉ mới hơn một tháng. Xin ông cho biết ông cảm xúc của mình ra sao khi biết rằng đây là một yêu cầu [dẫn độ]? Và xin vui lòng chia sẻ nếu ông cảm thấy rằng con gái mình trở thành một mục tiêu bởi bà là thành viên trong gia đình ông cũng như bởi chức vụ của bà tại Huawei?

Ông Ren: Như các bạn đều biết, hiện tại vụ việc của Meng Wanzhou (Mạnh Vãn Chu) đang ở trong giai đoạn tố tụng. Vì thế, chúng ta nên chờ đợi kết quả tố tụng. Tôi không có ý kiến gì nhiều về việc này.

Với tư cách cha của Meng Wanzhou, tôi rất nhớ con gái mình. Tôi đặc biệt biết ơn sự công bằng của ngài thẩm phán William Ehrcke. Tôi cũng vô cùng biết ơn Công tố viên John Gibb-Carsley và Công tố viên Kerri Swift. Tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn tới nhà tù Alouette Correctional Centre for Women vì chế độ quản lý nhân văn. Cảm ơn bạn tù của Meng Wanzhou vì đã đối xử tốt với con tôi.

Tôi cũng đánh giá cao công tác bảo hộ lãnh sự của chính phủ Trung Quốc trong việc bảo đảm quyền và lợi ích của Meng Wanzhou với tư cách là một công dân Trung Quốc. Tôi tin tưởng rằng hệ thống pháp luật ở Canada và Mỹ đủ cởi mở, công bằng và bình đẳng và sẽ đưa tới một kết luận công bằng. Hãy đưa ra nhận định của mình sau khi các bằng chứng được công bố.

+ Gao Yuan, hãng tin Bloomberg: Ông là cha của bà Meng. Và hiện tại con gái ông đang rơi vào tình cảnh như trên. Như ông vừa phát biểu, ông tin vào kết quả tố tụng. Nhưng liệu có phải vì bà Meng là người nhà ông nên bà mới trở thành mục tiêu của Mỹ và Canada hay không? Cá nhân ông cảm thấy ra sao về điều này?

Ông Ren: Như các bạn đã biết, tôi chắc chắn không có quyền truy cập vào thư điện tử trao đổi giữa Bộ Tư pháp Mỹ và Bộ Tư pháp Canada. Có lẽ trong tương lai, khi những bằng chứng này được công bố, tôi sẽ nghĩ xem liệu có phải vì Meng là con gái của tôi nên mới trở thành mục tiêu hay không. Chúng ta hãy cùng chờ đợi nhiều bằng chứng hơn nữa được công bố trong giai đoạn tố tụng tiếp theo.

+ Arjun Kharpal, kênh truyền hình CNBC: Cảm ơn ông Ren đã dành thời gian cho chúng tôi. Tôi muốn hỏi thêm về câu trả lời của ông với Joseph, trong đó ông có nhắc tới Apple. Ông có nhắc tới tình huống khi Apply nhận được yêu cầu bàn giao bằng chứng từ một chiếc iPhone, họ đã đáp lại bằng cách khởi kiện. Liệu công ty của ông có làm điều tương tự nếu nhận được yêu cầu cung cấp dữ liệu mạng lưới từ Chính phủ Trung Quốc không? Tôi còn muốn hỏi thêm về chủ đề thứ hai. Công ty ông trao đổi những loại thư từ nào với chính quyền Mỹ về một số cam kết trong số các cam kết cho phép công ty quay trở lại thị trường? Cuộc đối thoại đó xoay quanh vấn đề gì? Điều gì sẽ xảy đến tiếp theo?

Ông Ren: Chúng tôi không có bất kỳ kênh nào để liên lạc với Chính phủ Mỹ, và thực tình mà nói, chúng tôi không biết quá nhiều về nhau. Về cách xử lý nếu tình huống anh ninh mạng như anh nói xảy ra, tôi tin rằng mình đã đưa ra câu trả lời rất rõ ràng: Chúng tôi sẽ không bao giờ gây tổn hại tới lợi ích của khách hàng.

+ Eamon Barrett, báo Fortune: Cảm ơn ông đã dành thời gian nói chuyện với chúng tôi ngày hôm nay. Các nhà báo đã đưa ra một số điểm liên quan tới các vấn đề mà các nước khác cho là nguyên nhân gây lo ngại đối với Huawei, trong đó có hoàn cảnh quân đội, liên minh với đảng cộng sản,… Ngoài ra, một mối lo ngại cơ bản khác mà các nước quan tâm đó là chính phủ dường như có quyền sở hữu Huawei. Huawei khẳng định mình là doanh nghiệp thuộc quyền sở hữu của nhân viên, tuy nhiên, cách thức phân chia cổ phần chính xác giữa các nhân viên vẫn còn là một ẩn số. Nếu ông công khai những thông tin đó hoặc thậm chí biến Huawei thành một doanh nghiệp đại chúng, ông chắc hẳn phải giải quyết tất cả những nghi ngờ này, vậy tại sao ông lại giữ bí mật về cấu trúc cổ phần.

Ông Ren: Đầu tiên, tôi cho rằng có rất ít câu chuyện thành công mà trong đó các công ty đại chúng trở nên thành công và lớn mạnh. Tư bản thường có xu hướng trở nên tham lam. Bất cứ khi nào xuất hiện lợi ích tức thì, tư bản có xu hướng chiếm lấy chúng và điều này chắc chắn ảnh hưởng tới việc theo đuổi lý tưởng dài hạn. Chúng tôi là một công ty tư nhân, vì thế chúng tôi có thể giữ vững cam kết theo đuổi lý tưởng lâu dài.

Kể từ khi còn là một doanh nghiệp tương đối nhỏ chỉ với vài trăm nhân viên, chúng tôi đã nỗ lực hết mình chỉ vì một định hướng. Ngay cả khi đã lớn mạnh hơn với vài nghìn, vài chục nghìn hay thậm chí hơn 100.000 nhân viên như hiện nay, chúng tôi vẫn duy trì định hướng như thế trong quá trình phát triển.

Khoản đầu tư cho nghiên cứu & phát triển (R&D) hàng năm của chúng tôi đạt 15 tới 20 tỷ đô-la Mỹ. Trong năm năm tiếp theo, chúng tôi sẽ đầu tư tổng số tiền hơn 100 tỷ đô-la Mỹ cho nghiên cứu & phát triển. Các công ty đại chúng không thể làm điều này bởi họ chỉ tập trung làm đẹp bảng cân đối kế toán của mình. Với Huawei, cấu trúc công nghiệp trong tương lai có vai trò quan trọng hơn. Hệ thống ra quyết định của chúng tôi có sự khác biệt so với các công ty đại chúng. Hệ thống này rất đơn giản và chúng tôi đang làm việc chăm chỉ để biến xã hội thông tin trở thành hiện thực.

Tôi cũng muốn chia sẻ một chút thông tin với các bạn. Chúng tôi có 96.768 nhân viên giữ cổ phần (shareholding employees). Chỉ một vài ngày trước, vào ngày 12-1-2019, chúng tôi hoàn thành cuộc bầu cử đại diện mới cho các nhân viên giữ cổ phần tại 416 điểm bỏ phiếu trên khắp 170 quốc gia và khu vực. Toàn bộ quá trình bầu cử này diễn ra trong khoảng một năm. Trước tiên, chúng tôi truyền đạt các Điều khoản quản trị (Articles of Governance) cho toàn bộ nhân viên. Việc này giúp nhân viên của chúng tôi quen hơn với cách thức hoạt động của cấu trúc quản trị doanh nghiệp của công ty mình.

Sau đó, chúng tôi đề cử các ứng viên ở các cấp khác nhau trong tổ chức. Tiếp đó, tất cả các ứng viên sẽ thuyết trình để nhận được sự ủng hộ của khu vực bầu cử. Tại thời điểm đó, các ứng viên mới chỉ được đề cử chứ chưa được bầu. Sau đó, chúng tôi tập hợp danh sách các cá nhân được đề cử đề trình lên cấp cao hơn nhằm mục đích xem xét, đánh giá. Chúng tôi cũng thu thập ý kiến từ nhiều nhân viên giữ cổ phần hơn. Tiếp đó, chúng tôi có một sự hội tụ nhất định, tức là danh sách cá nhân được thu hẹp lại. Danh sách rút gọn này sau đó được trình lên cấp cao hơn để xem xét, thảo luận và cân nhắc, quá trình này tính tới ý kiến của những người làm việc xung quanh các cá nhân được đề cử. Sau bước này, danh sách rút gọn được rút ngắn hơn nữa. Chúng tôi gửi danh sách này lên Ủy ban bầu cử, sau đó nhận lại danh sách đã được trau chuốt và thu hẹp hơn, lúc này danh sách còn lại khoảng hơn 200 cá nhân. Chúng tôi công bố danh sách này trên nền tảng chia sẻ thông tin nội bộ để thu thập ý kiến của nhân viên, sau đó hoàn thiện danh sách ứng viên.

Ngày 12-1, chúng tôi hoàn thành công tác bầu cử – chọn ra – các đại diện mới của nhân viên giữ cổ phần trên toàn thế giới. Trong những ngày qua, các sứ giả (messenger) của chúng tôi trên khắp thế giới đã thu thập những thông tin này về Shenzhen. Chúng tôi sẽ tính toán các phiếu bầu trên nền tảng điện tử và kiểm tra tính xác thực của các phiếu bầu đó. Cuối cùng, chúng tôi có được 115 người đại diện cho toàn bộ các nhân viên giữ cổ phần. Ủy ban Đại diện (The Representatives’ Commission) với 115 nhân viên này là cơ quan ra quyết định cao nhất của Huawei và công ty thuộc quyền sở hữu của 96.768 nhân viên giữ cổ phần.

Nhân viên giữ cổ phần của chúng tôi là những người đang làm việc tại Huawei hoặc là những nhân viên đã nghỉ hưu sau khi cống hiến tại Huawei suốt nhiều năm. Không cá nhân nào được quyền sở hữu dù chỉ một xu cổ phần của Huawei nếu không làm việc tại công ty. Không cơ sở hay ban ngành chính phủ nào sở hữu dù chỉ một xu cổ phần của chúng tôi. Chúng tôi có sổ ghi chép cổ phần ghi lại cổ phần mà nhân viên của chúng tôi nắm giữ. Các nhà báo quan tâm có thể tham khảo tài liệu này.

Chính tôi là người sáng lập công ty. Tại thời điểm mong muốn sáng lập Huawei, tôi thậm chí không có đủ tiền. Khi tôi xuất ngũ, vợ tôi và tôi nhận được khoản bồi thường tổng cộng 3.000 nhân dân tệ từ quân đội. Khi đó, cần có ít nhất 20.000 nhân dân tệ làm vốn đăng ký để thành lập công ty tại Shenzhen. Nhờ gom tiền từ nhiều người, tôi đã có 21.000 nhân dân tệ để đăng ký thành lập Huawei.

Hiện nay, tổng số cổ phần mà cá nhân tôi sở hữu tại Huawei là 1,14% và tỷ lệ sở hữu của Steve Jobs với Apple là 0,58%. Điều này nghĩa là tỷ lệ sở hữu của tôi có khả năng phân nhỏ hơn nữa. Có lẽ tôi nên học hỏi Steve Jobs.

+ Yuan Yang, báo Financial Times: Năm ngoái, có thông tin từ Liên minh Châu Phi (African Union) rằng đã có sự xâm nhập từ phía Trung Quốc vào thiết bị của họ tại trụ sở ở Ethiopia. Chúng tôi được biết rằng một số thiết bị mà Liên minh Châu Phi sử dụng tới từ Huawei. Ông có ý kiến gì về việc này? Ông từng khẳng định rằng Huawei sẽ không bao giờ gây tổn hại cho bất cứ khách hàng hay cá nhân nào. Chẳng hạn như một cá nhân nào đó, có thể là người Trung Quốc hoặc người nước ngoài có hành vi phạm pháp tại Trung Quốc và để lại dấu vết trên điện thoại thông minh Huawei. Cũng giống như mọi công ty khác, Huawei phải hỗ trợ và phối hợp với cơ quan công an theo yêu cầu của pháp luật. Vậy trong trường hợp đó, phía Huawei có hợp tác hay không? Sau đó, hãy tưởng tượng tình huống một người Trung Quốc hoặc người nước ngoài phạm tội tại nước khác ngoài Trung Quốc, Huawei sẽ xử lý như thế nào trong các trường hợp đó?

Ông Ren: Với nhân viên Huawei, dù là người Trung Quốc hay người nước ngoài, nếu họ vi phạm pháp luật địa phương, chúng tôi sẽ luôn hợp tác với các cơ quan điều tra. Chúng tôi phản đối mọi hành vi vi phạm pháp luật và quy định. Trong Huawei, chúng tôi sở hữu một hệ thống quản lý tuân thủ bên trong và bên ngoài rất triệt để. Mục đích của hệ thống này là tránh xảy ra các hành động sai trái hoặc những điều tồi tệ. Những người vi phạm sẽ chịu sự kỷ luật của bộ phận tuân thủ. Huawei có thể phát triển mạnh hơn nữa trong tương lai. Trong kỷ nguyên điện toán đám mây, xã hội của chúng ta ngày càng phức tạp. Nếu không kiểm soát hành vi thông qua kỷ luật, chúng ta có thể bị quá tải.

Vấn đề bị xâm phạm của thiết bị do Ủy ban Châu Phi sử dụng không có sự liên quan nào tới Huawei.

+ Eamon Barrett, báo Fortune: Tiếp nối vấn đề về việc Huawei thực hiện các hành động kỷ luật, vừa mới tuần trước, một thành viên của Huawei bị bắt giữ tại Ba Lan vì bị nghi là gián điệp. Huawei đã ngay lập tức sa thải nhân viên này khi chưa có kết quả từ phiên tòa hay bằng chứng nào được công bố. Trong khi đó tại Canada, nơi bà Meng Wanzhou bị bắt giữ hồi tháng 12-2018, Huawei dường như chí ít vẫn luôn sát cánh bên cạnh bà và tin tưởng vào sự vô tội của bà. Tại sao công ty lại đưa ra quyết định sa thải nhân viên ở Ba Lan? Tại sao hành động đó không được thực hiện với trường hợp ở Canada?

Ông Ren: Cả hai tình huống đều đang trong quá trình xét xử và tôi không có quyền bình luận gì ngoài những thông tin đã có từ các tuyên bố chính thức của chúng tôi.

+ Gao Yuan, Bloomberg: Câu hỏi của tôi liên quan nhiều hơn tới việc kinh doanh của Huawei. Trước những diễn biến gần đây, đặc biệt là khi các quốc gia Châu Âu ngừng sử dụng thiết bị Huawei do các quan ngại về an ninh mạng. Điều này ảnh hưởng tới việc kinh doanh của Huawei ra sao? Huawei dự định thực hiện hành động và kế hoạch nào, hoặc theo ông, Huawei nên làm gì để giải quyết tình trạng này và duy trì hoạt động kinh doanh tại các thị trường như Châu Âu, Mỹ và các nước thuộc liên minh tình báo Five Eyes?

Ông Ren: Trước tiên, luôn tồn tại trường hợp một số khách hàng chấp nhận Huawei và một số khách hàng khác thì không. Điều này không hề mới mẻ với chúng tôi. Nếu chỉ có một số ít nghị sĩ cho rằng không nên chấp nhận Huawei thì không có nghĩa là toàn bộ chính phủ đều đồng ý. Chúng tôi có thể tiếp xúc để trò chuyện với các người năm quyền lợi phù hợp (right stakeholder). Nếu ý kiến của các cá nhân đó trở thành những mệnh lệnh tới từ một chính phủ, chúng tôi có thể phải thôi kinh doanh tại nơi đó.

Một trong những chủ đề chính được thảo luận hiện nay là 5G. Khi nhắc đến 4G, tôi tin là không tồn tại tranh cãi hay tranh luận nào về chủ đề này. Vậy nên, với những sản phẩm không tồn tại tranh cãi, chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc để thúc đẩy doanh số của mình. Một số nước đã quyết định không mua thiết bị do Huawei cung cấp. Vì thế, chúng tôi có thể chuyển trọng tâm của mình để phục vụ các nước chào đón Huawei tốt hơn. Chúng tôi có thể xây dựng các mạng lưới có chất lượng cao tại những quốc gia đó để chứng minh độ tin cậy của mình. Do đó, việc này giống như một cuộc chạy đua hòa bình (peaceful race) từ quan điểm kỹ thuật, và tôi cho rằng thế là công bằng.

+ Dan Strumpf, Wall Street Journal: Tôi có thắc mắc về việc triển khai mạng 5G trong những năm tới. Nhiều quốc gia đã đi đầu trong việc hạn chế sự tham gia của Huawei trong mạng 5G, điển hình là Mỹ và có thể xảy ra nhiều hạn chế trên diện rộng hơn nữa. Tuần trước, các quan chức Ba Lan đã tuyên bố rằng họ muốn đứng cùng lập trường với NATO trong các vấn đề liên quan tới Huawei. Trước những hạn chế tiềm tàng này, Huawei nghĩ sao về việc công ty có thể bị đẩy ra ngoài rìa trong phân khúc đáng kể của mạng lưới viễn thông thế giới trong tương lai, cả về mặt kinh doanh và tiếng tăm? Và Huawei sẽ đối phó với những hạn chế này ra sao?

Ông Ren: Đầu tiên, tôi không biết đề xuất này sẽ đi tới đâu và liệu Ba Lan có thể thông qua đề xuất đó không. Tôi cho rằng các quốc gia như Pháp và Đức có tiếng nói hơn trong NATO.

Vậy nên tôi không biết đề xuất của Ba Lan có được chấp thuận hay không. Ngay cả khi họ có mong muốn ấy thì Huawei cũng không chịu ảnh hưởng nhiều. Đó là bởi như các bạn đã biết, chúng tôi không phải là một công ty đại chúng – chúng tôi không quá quan tâm tới những con số đẹp hoặc cố gắng làm đẹp bảng cân đối kế toán của mình. Nếu không được phép kinh doanh sản phẩm ở một số thị trường nào đó, chúng tôi sẽ giảm quy mô của mình xuống một chút. Chỉ cần chúng tôi có thể nuôi sống nhân viên của mình, tôi tin rằng sẽ luôn có tương lai cho Huawei.

Như tôi đã nói từ trước, mỗi năm chúng tôi đầu tư trung bình 15–20 tỷ đô-la Mỹ cho nghiên cứu & phát triển. Điều này giúp Huawei vào được Top 5 trong mọi ngành công nghiệp trên thế giới về cường độ nghiên cứu & phát triển. Tổng cộng, chúng tôi đã nhận được 87.805 bằng sáng chế. Tại Mỹ, chúng tôi đã đăng ký 11.152 bằng sáng chế công nghệ chủ chốt. Chúng tôi tích cực tham gia hơn 360 cơ quan về tiêu chuẩn, ở đây, chúng tôi đã đưa ra hơn 54.000 đề xuất.

Vì thế, chúng tôi là doanh nghiệp mạnh nhất về năng lực viễn thông. Tôi tin rằng rốt cuộc người ta cũng sẽ đưa ra những so sánh giữa các quốc gia chọn Huawei và các quốc gia không hợp tác với Huawei. Lẽ dĩ nhiên, chúng tôi không thể điều khiển các quyết định của họ.

Về mạng 5G, chúng tôi mới ký kết hơn 30 hợp đồng thương mại trong hôm nay và đã xuất xưởng 25.000 trạm gốc 5G (5G base station). Chúng tôi sở hữu 2.570 bằng sáng chế về mạng 5G. Tôi tin rằng chỉ cần chúng tôi sản xuất các sản phẩm cực kỳ hấp dẫn, sẽ luôn có khách hàng mua chúng.

Nếu sản phẩm không tốt, dù bạn có quảng bá hiệu quả tới đâu cũng sẽ chẳng có khách hàng nào. Điều quan trọng hơn với Huawei hiện tại là hợp lý hóa đội ngũ quản lý nội bộ, cải tiến sản phẩm và cải thiện dịch vụ. Tôi cho rằng đó là việc chúng tôi nên làm để đối phó với thách thức từ thế giới không ngừng thay đổi này.

Trên thế giới, chỉ có một số doanh nghiệp hoạt động về thiết bị cơ sở hạ tầng 5G và không nhiều công ty tham gia vào công nghệ vi sóng (microwave technology). Huawei hiện là doanh nghiệp duy nhất trên thế giới có khả năng tích hợp trạm gốc 5G với công nghệ vi sóng hiện đại nhất. Với năng lực này, trạm gốc 5G của chúng tôi thậm chí không cần kết nối bằng sợi quang (fiber connection). Thay vào đó, các trạm gốc có thể sử dụng vi sóng siêu nhanh để hỗ trợ truyền dẫn băng thông cực rộng. Đây là giải pháp hấp dẫn với nhiều ý nghĩa về mặt kinh tế. Giải pháp này hiệu quả nhất ở các khu vực nông thôn thưa thớt dân cư.

Đừng cho rằng các khu vực nông thôn đều nghèo. Rất nhiều khu biệt thự của Mỹ có xu hướng nằm ở nông thôn. Khi không có cáp quang, họ làm cách nào để tận hưởng trải nghiệm TV có độ phân giải 8K trong tương lai? Nếu không có sự can thiệp của Huawei, những khu biệt thự này có thể phải trả phí rất cao để tận hưởng mức độ trải nghiệm trên. Như vậy, mọi chuyện có thể trở nên rất khác. Những quốc gia đó có thể chủ động tiếp cận Huawei và yêu cầu Huawei bán các sản phẩm mạng 5G cho họ thay vì cấm Huawei kinh doanh hệ thống 5G. Công ty chúng tôi lấy khách hàng làm trung tâm; do đó, tôi cho rằng chúng tôi có thể kinh doanh thiết bị của mình cho những quốc gia kia.

+ Arjun Kharpal, CNBC: Thưa ông Ren, tôi chỉ muốn quay lại một điểm mà ông đã nói trước đó. Ông nói rằng nếu chính phủ yêu cầu truy cập dữ liệu để tạo ra các cửa hậu và các mạng, thì ông sẽ từ chối việc đó. Ông sẽ không làm theo. Xét rằng ông là một thành viên của đảng cộng sản, ông làm như thế nào để có thể từ chối những yêu cầu họ đưa ra? Việc đó có đồng nghĩa với việc ông phải thực sự chống lại mọi yêu cầu thực hiện bất kỳ điều nào trong số những điều này từ chính phủ Trung Quốc không? Ông có thể bảo đảm điều gì cho khách hàng của mình nếu có yêu cầu về điều gì đó thuộc các lĩnh vực mà ông thực sự sẽ có khả năng chống lại?

Ông Ren: Chúng tôi là một công ty, và chúng tôi là một thực thể kinh doanh. Các giá trị của một thực thể kinh doanh là phải đặt khách hàng vào trung tâm và khách hàng luôn luôn được ưu tiên trước hết. Chúng tôi là một tổ chức kinh doanh, vì vậy chúng tôi phải tuân theo các quy tắc kinh doanh. Trong bối cảnh đó, tôi không thấy có mối liên hệ chặt chẽ nào giữa niềm tin chính trị cá nhân của tôi và các hành động kinh doanh mà chúng tôi sẽ thực hiện với tư cách là một thực thể kinh doanh. Tôi nghĩ rằng tôi đã sớm phân biệt rõ ràng như vậy với bản thân. Chúng tôi chắc chắn sẽ nói không với bất kỳ yêu cầu nào như vậy. Sau khi viết câu nói này vào câu chuyện của quý vị, có thể 20 hoặc 30 năm sau, nếu tôi vẫn còn sống, mọi người hãy xem xét câu nói này và kiểm tra hành vi của tôi so với nó, cũng như hành vi của công ty chúng tôi.

+ Arjun Kharpal, CNBC: Câu hỏi này là để nối tiếp một câu hỏi trước. Như ông đã đề cập, Apple đã ra tòa chống lại chính phủ. Có hệ thống ở đây để ông có thể đưa chính phủ ra tòa để chống lại những yêu cầu như vậy không?

Ông Ren: Nếu tôi hoặc Huawei từ chối những yêu cầu đó, tôi nghĩ rằng chính chính phủ mới là bên cân nhắc việc nộp các hồ sơ kiện tụng chống lại Huawei chứ không phải ngược lại. Việc chính phủ có nộp đơn kiện như vậy hay không, tôi cũng không rõ.

+ Joseph Waring, Mobile World Live: Cuộc chiến thương mại ngày càng gia tăng với Mỹ dường như đã vượt ra ngoài phạm vi một cuộc chiến thương mại, và thuật ngữ “chiến tranh lạnh” đang dần được sử dụng. Nhìn vào các phái công nghệ (technology camp) – như GSM và CDMA, nhiều năm trước tôi đã từng tham gia CDMA. Suy nghĩ của ông về hai phái công nghệ này là gì? Có phải Mỹ và Trung Quốc dẫn đầu các phái này trong công nghệ, vốn đang phải xuôi theo chiều gió (tailwind) tương tự như những gì chúng ta thấy ở các nền tảng di động như Android và iOS không?

Ông Ren: Tôi muốn lấy ví dụ về đường sắt để trả lời câu hỏi này. Chúng ta đã từng có các tiêu chuẩn đa dạng, với đường ray hẹp, đường ray tiêu chuẩn và đường ray rộng. Điều này đã tạo thêm nhiều khó khăn cho ngành vận tải trên toàn thế giới. Tương tự, trong lĩnh vực truyền thông, chúng ta cũng đã trải qua một giai đoạn mà các tiêu chuẩn khác nhau cùng tồn tại. Điều đó cũng làm tăng chi phí triển khai của các mạng. Chúng ta đã thấy điều đó đối với 3G và 4G. Để hợp nhất các mạng truyền thông, chúng ta đã nỗ lực để đưa ra một tiêu chuẩn toàn cầu thống nhất. Tôi nghĩ rằng tiêu chuẩn 5G đóng vai trò là nền tảng rất tốt để nhân loại tiến tới một thế giới thông minh. Việc phân chia công nghệ một cách tùy tiện thành hai phe phái khác nhau sẽ chỉ gây hại cho lợi ích của thế giới. Tôi tin rằng lý tưởng của cộng đồng công nghệ và các nhà khoa học, cũng như sự khôn ngoan của các nhân vật chính trị khi tập trung với nhau, sẽ quyết định tương lai của nhân loại. Về phía cá nhân, tôi ủng hộ mạnh mẽ các tiêu chuẩn toàn cầu thống nhất.

+ Josh Chin, Wall Street Journal: Tôi muốn tiếp nối đồng nghiệp của tôi từ câu hỏi của Associated Press về những người Canada bị giam giữ và trường hợp người Canada vừa bị kết án tử hình. Tôi biết một vài trong số những trường hợp này không liên quan gì đến Huawei, nhưng nhận thức chung là chúng có liên quan đến Huawei. Tôi tự hỏi không biết ông có thể đưa ra ý kiến về việc liệu rằng ông nghĩ điều này sẽ giúp ích hay làm tổn hại cơ hội được thả ra của bà Meng không? Và sau đó, tôi chỉ muốn nói một chút về mối quan hệ cá nhân của ông với bà Meng, với tư cách là con gái của ông, và điều đó được thể hiện vào nơi làm việc tại Huawei như thế nào.

Ông Ren: Về mặt cá nhân, tôi không thấy bất kỳ mối liên hệ nào giữa những trường hợp đó và trường hợp của Meng. Trong trường hợp của Meng, tôi tin rằng chúng tôi chỉ cần chờ đợi kết quả từ các quy trình tố tụng pháp lý thích hợp.

Theo như mối quan hệ giữa tôi và Meng với tư cách là cha và con gái, tôi sẽ nói rằng, đó là mối quan hệ thân thiết ở một số khía cạnh và không quá thân thiết ở những khía cạnh khác.

Tại sao tôi nói lại nói không quá thân thiết? Trong suốt thời thơ ấu của con gái, tôi đã ở trong quân đội, điều đó có nghĩa là mỗi năm tôi đi vắng 11 tháng, dành một tháng bên gia đình. Meng phải đi học, và sau giờ học còn phải làm bài tập về nhà. Do đó, mối liên hệ của chúng tôi trong thời thơ ấu và niên thiếu của con gái tôi không quá thân thiết. Ngoài ra, khi tôi bắt đầu Huawei, tôi phải vật lộn vì sự sống còn của công ty này, dành 16 tiếng mỗi ngày trong văn phòng. Tôi có một con trai và hai con gái và tôi không nghĩ rằng mối quan hệ của mình với chúng là quá thân thiết. Là một người cha, tôi cảm thấy mắc nợ các con mình. Tôi đã từng nói chuyện với tất cả các con, hỏi xem chúng có thích chúng tôi dành nhiều thời gian hơn với nhau như một gia đình không. Sự lựa chọn mà tôi đã cho các con là tôi sẽ xây dựng một nền tảng mà chúng có thể phát triển. Phản ứng của chúng là, được thôi, chúng tôi sẽ chọn một nền tảng cho sự phát triển nghề nghiệp của mình.

Trong Huawei, hệ thống quản lý của Huawei dựa trên các quy trình. Các quy trình là những thứ lạnh lùng và tôi không trực tiếp giám sát trách nhiệm của Meng, vì vậy chúng tôi cũng không có mối liên hệ chặt chẽ tại nơi làm việc. Tất nhiên, có thể sau khi nghỉ hưu trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức để bù đắp cho những điều này.

+ Gao Yuan, Bloomberg: Câu hỏi tiếp theo về điều đó: Ông đã nói đến nghỉ hưu. Vậy ông có kế hoạch nghỉ hưu nào chưa? Và hai câu hỏi khác có liên quan đến Mỹ. Ông đã đề cập trước đó rằng ông không có quyền truy cập hoặc các kênh để nói chuyện với Chính phủ Mỹ. Ngay bây giờ chúng tôi có rất nhiều phương tiện truyền thông và nhà báo nước ngoài ở đây. Thông điệp mà ông muốn trao đổi qua chúng tôi với Chính phủ Mỹ là gì? Ông Trump cũng đề cập hoặc đăng tweet rằng ông ấy có thể can thiệp vào trường hợp của bà Meng nếu điều đó phục vụ cho các cuộc đàm phán thương mại với Trung Quốc. Ông sẽ nói gì về điều đó? Và ông cảm nhận như thế nào về Donald Trump với tư cách một người (person)?

Ông Ren: Đối với câu hỏi đầu tiên, việc xác định thời gian nghỉ hưu của tôi sẽ phụ thuộc vào thời điểm Google có thể phát minh ra một loại thuốc mới cho phép mọi người sống mãi. Tôi đang đợi loại thuốc đó.

Đối với câu hỏi thứ hai, thông điệp gửi đến Mỹ mà tôi muốn trao đổi là sự hợp tác và chia sẻ thành công. Trong thế giới công nghệ cao của chúng ta, càng ngày càng không thể có việc bất kỳ một công ty nào hoặc thậm chí bất kỳ một quốc gia riêng lẻ nào làm được mọi thứ.

Trong thời đại công nghiệp hóa, có thể chỉ một quốc gia cũng có đủ tất cả các khả năng cần thiết để sản xuất một cái máy dệt hoàn chỉnh, một đoàn tàu hỏa hoàn chỉnh hoặc một con tàu biển hoàn chỉnh. Nhưng chúng ta đang ở trong một thế giới thông tin. Trong một xã hội thông tin, sự phụ thuộc lẫn nhau là rất quan trọng. Và chính những sự phụ thuộc lẫn nhau này thúc đẩy xã hội loài người tiến bộ nhanh hơn nữa. Xã hội thông tin chúng ta sắp thấy sẽ rất lớn. Và đối với bất kỳ một cơ hội thị trường nào, nó không thể được duy trì hoặc hỗ trợ bởi chỉ một công ty nào đó. Thay vào đó, nó kêu gọi những nỗ lực phối hợp của hàng ngàn hoặc thậm chí hàng chục ngàn công ty làm việc cùng nhau.

Đối với câu hỏi thứ ba, về ý kiến của Tổng thống Trump rằng ông ấy có thể can thiệp vào trường hợp của Meng Wanzhou, chúng tôi cần chờ xem liệu ông ấy có hành động dựa trên điều này không. Ngay bây giờ tôi không thể đưa ra đánh giá về điều đó.

Và sau là về Tổng thống Trump với tư cách là một người, tôi vẫn tin rằng ông ấy là một tổng thống tuyệt vời, theo ý rằng ông ấy đã táo bạo cắt giảm thuế. Tôi nghĩ rằng điều đó có lợi cho sự phát triển của các ngành công nghiệp ở Mỹ.

Với việc áp dụng trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng tăng trong công nghiệp và trong cả việc quản lý các công ty, các thách thức truyền thống như công đoàn, các vấn đề phúc lợi xã hội và các cuộc đình công tiềm ẩn có thể được giảm thiểu.

Việc giảm thuế có lợi cho việc khuyến khích đầu tư. Nó giống như việc đào một cái rãnh trong lòng đất, khiến nước dễ dàng chảy vào rãnh đó. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải đối xử với tất cả các quốc gia và tất cả các công ty – những nhà đầu tư tiềm năng – một cách dễ chịu, để họ sẽ chủ động đầu tư. Các lợi ích từ đầu tư tăng có thể bù đắp tổn thất doanh thu từ việc cắt giảm thuế cho chính phủ.

Nếu các quốc gia hoặc các công ty bị khiếp sợ, giả sử, bằng việc giam giữ một số cá nhân, thì những nhà đầu tư tiềm năng đó có thể sợ hãi đến mức không đầu tư nữa và môi trường thuận lợi do cắt giảm thuế sẽ không có tác dụng như mong đợi.

+ Yuan Yang, Financial Times: Nhiều người nói rằng sự nghi ngờ xung quanh 5G của Huawei ở Châu Âu và Mỹ không phải là tất cả là về công nghệ. Đó cũng là về chính trị nữa. Một số người thậm chí cho rằng Huawei là hiện thân hoàn hảo cho chiến tranh lạnh đang diễn ra giữa Trung Quốc và Mỹ. Ông có thể nói gì về điều đó?

Ông Ren: Đầu tiên, tôi sẽ nói rằng Huawei không quan trọng đến mức đó. Chúng tôi giống như một hạt vừng nhỏ, bị mắc kẹt trong cuộc xung đột giữa hai cường quốc. Chúng tôi có thể đóng vai trò gì? Cuộc xung đột thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ không có tác động lớn đến hoạt động kinh doanh của chúng tôi. Chúng tôi dự kiến sẽ tiếp tục tăng trưởng vào năm 2019, nhưng mức tăng trưởng đó sẽ không lớn hơn 20%.

Thứ hai, một số người ở phương Tây tin rằng thiết bị của Huawei gắn liền với một số ý thức hệ. Điều đó thật ngớ ngẩn như khi mọi người đập phá các máy dệt trong cuộc cách mạng công nghiệp, vì họ nghĩ rằng các máy dệt tiên tiến sẽ phá hủy thế giới. Chúng tôi chỉ cung cấp thiết bị cho các nhà khai thác viễn thông và thiết bị đó không có ý thức hệ. Nó được kiểm soát bởi các nhà khai thác viễn thông, không phải bởi Huawei. Vì vậy, tôi nhất quyết hy vọng rằng mọi người sẽ không quay trở lại thời kỳ cũ của cuộc cách mạng công nghiệp khi các máy dệt bị đập phá.

+ Eamon Barrett, Fortune: Cảm ơn ông. Trước đó ông đã nói về sự cần thiết được tích hợp và được kết nối với nhau của ngành công nghiệp viễn thông trên toàn thế giới. Hãy nhìn vào những gì đã xảy ra với đối thủ ZTE quốc doanh của ông vào năm ngoái khi các lệnh trừng phạt của Mỹ làm đóng cửa việc sản xuất của công ty. Ông có lo lắng rằng điều gì đó tương tự có thể xảy ra với Huawei nếu Mỹ áp đặt các lệnh trừng phạt không? Nó có kìm hãm việc kinh doanh của Huawei không? Thứ hai, tôi đọc được rằng khi Huawei còn là doanh nghiệp trẻ và chỉ là nhà sản xuất bộ chuyển mạch điện thoại (telephone switches), ông đã có cuộc gặp với Jiang Zemin (Giang Trạch Dân) khi ông nói với ông ấy rằng bộ chuyển mạch điện thoại có liên quan đến an ninh quốc gia và rằng một quốc gia không có bộ chuyển mạch điện thoại của riêng mình là một quốc gia không có quân đội riêng. Tôi chỉ muốn hỏi, ý của ông là gì khi nói vậy? Có phải ông vẫn nghĩ rằng việc sản xuất thiết bị viễn thông trong nước là việc rất quan trọng đối với an ninh quốc gia của Trung Quốc đúng không?

Ông Ren: Chúng tôi đã đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu và phát triển trong nhiều năm và chúng tôi đã nỗ lực rất nhiều. Chúng tôi là một công ty khác với ZTE. Điều đã xảy ra với ZTE, tôi tin rằng sẽ không xảy ra với Huawei. Trên hết, chúng tôi đã tuyên bố rõ ràng trong chính sách doanh nghiệp và các nguyên tắc kinh doanh cơ bản của mình rằng chúng tôi phải tuân thủ tất cả các luật và quy định hiện hành ở các quốc gia nơi chúng tôi hoạt động, bao gồm tất cả các biện pháp kiểm soát xuất khẩu và luật trừng phạt và quy định hiện hành của Liên Hợp Quốc, Mỹ và Liên minh Châu Âu. Chúng tôi cam kết xây dựng và cải thiện hệ thống tuân thủ của mình.

Nếu loại tình huống này xảy ra với Huawei, nó sẽ ảnh hưởng đến Huawei, nhưng tôi nghĩ rằng tác động sẽ không đáng kể lắm. Đó là bởi vì tôi tin rằng các nhà khai thác viễn thông trên toàn thế giới sẽ tiếp tục tin tưởng chúng tôi.

Hãy để tôi đưa ra một số thí dụ. Một thí dụ là trận sóng thần đã xảy ra ở Nhật Bản. Đã có rò rỉ hạt nhân ở Fukushima. Mọi người đã được sơ tán khỏi các khu vực bị ảnh hưởng, nhưng nhân viên của Huawei đã đến các khu vực bị ảnh hưởng để khôi phục thiết bị viễn thông. Các nhân viên của Huawei đã mạo hiểm mạng sống của họ và khôi phục lại 680 trạm cơ sở trong vòng hai tuần. Đó thực sự là một huyết mạch quan trọng, đặc biệt là trong những thời điểm khó khăn. Meng Wanzhou cũng bay từ Hồng Kông đến Nhật Bản trong thời gian đó. Chỉ có hai hành khách trên chuyến bay đó. Huawei là một công ty không chạy trốn khi gặp phải thảm họa. Thay vào đó, chúng tôi hành quân về phía những khu vực bị thiên tai tàn phá.

Thí dụ thứ hai là một trận sóng thần xảy ra ở Indonesia. 47 nhân viên Huawei đã khôi phục 668 trạm cơ sở ở các khu vực bị ảnh hưởng trong vòng 13 tiếng, hỗ trợ các nỗ lực cứu hộ thảm họa.

Một thí dụ khác là trận động đất 9,1 độ xảy ra ở Chile. Ba nhân viên của Huawei đã mất liên lạc tại tâm của trận động đất. Đội ngũ địa phương đã xin ý kiến tôi khi họ chuẩn bị gửi một đội cứu hộ. Tôi nghĩ rằng có thể có những trận động đất tiếp theo và tôi sợ rằng sẽ có mất mất lớn hơn nữa nếu chúng tôi gửi thêm đội cứu hộ. Chúng tôi quyết định kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng, ba người đó đã tìm được cách liên lạc với cấp trên của mình. Người cấp trên đó nói với họ nơi thiết bị vi sóng bị hỏng. Vậy là ba nhân viên đó đã quay trở lại để sửa chữa thiết bị vi sóng. Sau đó, chúng tôi đã quay một phim ngắn dựa trên trải nghiệm của họ. Sau này, tôi đã đến Chile và nói chuyện với những nhân viên đó. Người đàn ông giàu nhất Chile đã tặng tôi một hộp rượu rất ngon làm quà. Tôi đã tặng lại nó cho ba nhân viên kia.

Một thí dụ khác là Châu Phi. Ở rất nhiều quốc gia tại Châu Phi, không chỉ có chiến tranh, mà còn có một căn bệnh rất nghiêm trọng. Rất nhiều nhân viên của Huawei đã mắc bệnh sốt rét. Một số lượng lớn nhân viên Huawei thường đến các khu vực bị ảnh hưởng bởi chiến tranh hoặc bệnh tật để thực hiện công việc của mình. Chúng tôi có chụp lại hình ảnh để chứng minh điều đó. Nếu quý vị quan tâm, chúng tôi có thể yêu cầu nhân viên quan hệ công chúng gửi ảnh cho quý vị.

Chúng tôi có khả năng làm những việc này một phần bởi vì chúng tôi không phải là một công ty đại chúng, vì vậy chúng tôi có thể làm việc thực sự vì lý tưởng của mình và vì lợi ích lớn hơn của xã hội. Các công ty đại chúng thường có xu hướng tập trung nhiều hơn vào các con số tài chính của họ. Vì vậy, bất kể điều kiện khắc nghiệt như thế nào, chúng tôi đều cam kết bản thân làm việc vì những lý tưởng lớn hơn của xã hội loài người.

Tôi cũng đã đến thăm một ngôi làng gần đỉnh Everest ở độ cao 5.200 mét, cũng như các trạm cơ sở gần đó. Tôi đã nói với mọi người rằng, nếu cá nhân tôi sợ chết, thì làm sao tôi có thể thúc đẩy nhân viên của mình tiến lên phía trước?

Nếu Huawei là một công ty đại chúng, tôi nghĩ rằng rất nhiều hành vi mà tôi vừa chia sẻ với quý vị có lẽ đã không thể được thực hiện. Trong 30 năm qua, Huawei đã có những đóng góp rất đáng ngưỡng mộ cho sự tiến bộ của con người trên khắp thế giới, đặc biệt là những người sống ở những khu vực nghèo đói và vùng sâu vùng xa. Một số nhân viên của chúng tôi thậm chí đã hy sinh tính mạng của họ. Những người đó sẽ mãi được ghi nhớ. Cũng như vậy, chúng ta không được quên những đóng góp mà Huawei đã làm cho xã hội loài người. Quan trọng hơn, chúng ta không được để cho sự nghi ngờ làm xáo trộn sự thật.

Đối với câu hỏi thứ hai, Chủ tịch Giang Trạch Dân đã từng đến thăm Huawei một lần. Đó là khoảng thời gian Huawei rất, rất nhỏ và sàn nhà được làm bằng xi măng, vẫn còn ướt, thậm chí chưa khô. Chủ tịch Giang đã không đưa ra bất kỳ hướng dẫn cụ thể nào. Tôi chưa bao giờ nghe về những điều mà anh vừa đề cập. Nhưng ông ấy đã khuyến khích chúng tôi làm việc chăm chỉ hơn.

+ Josh Chin, Wall Street Journal: Ông có ý định để ai kế nhiệm mình trở thành CEO của Huawei? Câu hỏi thứ hai là về vai trò của ông trong việc thiết lập văn hóa của Huawei, vốn được biết đến là rất năng nổ, có tiêu chuẩn cao và được mọi người mô tả là “văn hóa bầy sói” (wolf culture). Vai trò của ông trong việc định hình văn hóa của Huawei là gì? Tại sao văn hóa của Huawei lại quan trọng?

Ông Ren: Lý do duy nhất Huawei tồn tại là để phục vụ khách hàng của mình. Quyền lực là chất đẩy và chất bôi trơn thúc đẩy các giá trị chung của chúng tôi. Những người sẽ kế nhiệm ở cấp lãnh đạo cao nhất và những người sẽ nắm giữ quyền lực trong tay họ sẽ đóng vai trò là chất đẩy và chất bôi trơn để thúc đẩy các giá trị chung của chúng tôi về phía trước. Nếu quyền lực không bị kiềm chế bởi sự ràng buộc, nó sẽ cản trở hoặc thậm chí phá hủy các giá trị chung của chúng tôi. Do đó, các Điều khoản Quản trị của chúng tôi được thiết kế với ý tưởng thực hiện sự phân chia quyền lực, tiến bộ chung, các kiểm tra và cân bằng. Điều này sẽ bảo đảm rằng quyền lực chảy trong một vòng khép kín, và làm mới chính nó với mỗi vòng luân chuyển.

Công ty không thể đặt tương lai của mình lên vai của bất kỳ một cá nhân nào. Nếu người này gặp rắc rối, thì không phải điều đó có nghĩa là hoạt động của công ty chúng tôi sẽ dừng lại sao? Do có những bất ổn tương lai trong môi trường nơi chúng tôi tồn tại và phát triển, chúng tôi phải bám sát lãnh đạo tập thể để có thể vượt qua khó khăn này đến khó khăn khác, và tiếp tục đạt được thành công.

Sức sống và tính liên tục của cơ chế lãnh đạo tập thể này sẽ đạt được thông qua sự kế thừa có trật tự. Như tôi đã đề cập trước đó, chúng tôi đã hoàn thành một cuộc bầu cử với sự tham gia của 96.768 nhân viên trên 170 quốc gia và khu vực. Toàn bộ cấu trúc quản trị này là để hình thành một thể chế quyền lực mới. Vì thế, chính sự kế thừa ở cấp độ tổ chức là điều chúng tôi đang xem xét và sử dụng để bảo đảm rằng các giá trị chung của chúng tôi, về cơ bản bao gồm coi khách hàng là trung tâm và tạo ra giá trị cho khách hàng, được bảo vệ và kế thừa.

Chúng tôi có nhiều lớp cơ quan quản trị khác nhau. Đối với mỗi cấp quản trị, vai trò và trách nhiệm được tập trung và rõ ràng. Có sự phân chia quyền lực, trong khi đồng thời tiến hành các kiểm tra và duy trì sự cân bằng. Điều đó sẽ giúp ngăn ngừa việc quyền lực trở nên quá tập trung.

Ngoài ra, điều này cũng giúp ngăn ngừa việc quyền lực được sử dụng mà không có ràng buộc và ngăn chặn nó bị lạm dụng. Thí dụ: một cơ quan quản trị trong Huawei là cơ quan mà chúng tôi gọi là Core Elite Group (tạm dịch: Nhóm tinh hoa cốt lõi). Các thành viên của Core Elite Group từng là thành viên hội đồng quản trị và thành viên ban kiểm soát. Core Elite Group được thành lập nhằm bảo vệ lợi ích lâu dài của Huawei và cũng được ủy quyền để lựa chọn các nhà lãnh đạo quản trị. Chúng tôi đã lấy cảm hứng từ một quân sư về quản lý nổi tiếng ở châu Âu, Fredmund Malik, khi chúng tôi thiết kế cấu trúc quản trị này. Chúng tôi cũng lấy cảm hứng từ cấu trúc quản trị của các công ty được thành lập khác trên khắp Châu Âu và trên thế giới.

Các thành viên hội đồng quản trị được lựa chọn dựa trên chế độ nhân tài. Trách nhiệm của họ là “trồng nhiều vụ hơn (grow more crops) hay “tăng độ phì nhiêu cho đất của chúng tôi(increase the fertility of our soil). Họ có bổn phận là dẫn dắt công ty về phía trước. Thâm niên không phải vấn đề quan trọng khi chúng tôi chọn thành viên hội đồng quản trị. Các thành viên của ban kiểm soát được lựa chọn dựa trên tính liêm khiết. Họ giám sát hiệu suất của các thành viên hội đồng quản trị và các giám đốc điều hành cấp cao khác. Đây chính là ý nghĩa của việc nói rằng quyền lực chảy trong một vòng khép kín, và làm mới chính nó với mỗi vòng luân chuyển.

Chúng tôi hiện có ba chủ tịch luân phiên (rotating chairman). Mỗi người trong số này lần lượt chịu trách nhiệm trong sáu tháng. Trong sáu tháng đó, cá nhân đó là nhà lãnh đạo cao nhất của Huawei. Nhưng nhà lãnh đạo cao nhất này cũng phải tuân theo luật của công ty chúng tôi. Luật này là Điều khoản Quản trịcủa chúng tôi, và quyền lực của chủ tịch luân phiên và quyền chủ tịch (rotating and acting chairman) cũng phải tuân theo cơ chế ra quyết định tập thể của chúng tôi. Nói cách khác, chủ tịch luân phiên và quyền chủ tịch có quyền đề xuất một kiến ​​nghị. Những kiến nghị này sau đó sẽ được thảo luận giữa ba chủ tịch luân phiên trước khi chúng có thể được trình bày trước ban chấp hành hội đồng quản trị (Executive Committee of the Board of Directors).

Ban chấp hành gồm bảy giám đốc điều hành. Họ sẽ bỏ phiếu, và bất kỳ kiến nghị nào phải đạt được đa số phiếu trước khi có thể được trình bày trước một phiên họp toàn thể của hội đồng quản trị. Trong một phiên họp toàn thể của hội đồng quản trị, chúng tôi cũng tuân theo nguyên tắc đa số. Không kiến nghị nào có thể trở thành nghị quyết của hội đồng quản trị cho đến khi nó vượt qua việc bỏ phiếu hoặc quyết định được đưa ra tại phiên họp toàn thể.

Ngoài các chủ tịch luân phiên, chúng tôi còn có chủ tịch hội đồng quản trị (Chairman of the Board). Chủ tịch hội đồng quản trị làm chủ tịch của ủy ban các đại diện (Representatives’ Commission) để bảo đảm các quy tắc được nêu trong Điều khoản Quản trị được ban chấp hành (Executive Committee) và toàn thể hội đồng quản trị (Board of Directors) tuân theo.

Chúng tôi cũng có ban kiểm soát (Supervisory Board), giám sát hành vi của các thành viên hội đồng quản trị. Vì vậy, với câu hỏi của anh, tôi không biết chính xác người kế nhiệm mình sẽ là ai. Người kế nhiệm sẽ tự nhiên xuất hiện trong quá trình luân chuyển này và quá trình làm mới quyền lực này. Đó không phải là người mà tôi bổ nhiệm. Tôi không phải là một ông vua.

+ Arjun Kharpal, CNBC: Tôi chỉ muốn hỏi về triển vọng kinh doanh của ông cho năm nay. Tôi thấy rằng đây thường không phải là phương thức cho hoạt động kinh doanh của Huawei, nhưng ông suy nghĩ về nó ở mức độ nào, với điều kiện là một số đối thủ cạnh tranh của ông ở Châu Âu đang gặp khó khăn, ví dụ như Ericsson? Điều đó có giúp ông đa dạng hóa doanh nghiệp của mình không? Ông có thể cho chúng tôi biết triển vọng doanh thu cho năm 2019 mà ông đang nhắm mục tiêu không?

Ông Ren: Năm 2019, chúng tôi có thể phải đối mặt với những thách thức và khó khăn trên thị trường quốc tế. Đó là lý do tại sao tôi đã nói trước đó rằng tăng trưởng của chúng tôi trong năm tới sẽ thấp hơn 20% và tôi nghĩ doanh thu hàng năm của chúng tôi cho năm 2019 có thể sẽ là khoảng 125 tỷ đô la Mỹ. Chúng tôi sẽ không lợi dụng những khó khăn mà các đồng nghiệp của chúng tôi như Nokia và Ericsson đang đối mặt để giành thị phần của họ. Tôi cũng nghĩ rằng môi trường vĩ mô có lợi cho họ, bởi vì có những hạn chế đối với Huawei ở một số quốc gia, nhưng không có hạn chế nào đối với các công ty đó. Vì vậy, tôi tin rằng họ có thể có nhiều cơ hội hơn Huawei.

Sun Yafang

+ Yuan Yang, Financial Times: Sau đây là một số câu hỏi liên quan đến PLA (Quân Giải phóng Nhân dân). Mối quan hệ giữa bà Sun Yafang (Tôn Á Phương, Chủ tịch Huawei) và Bộ An ninh Quốc gia Trung Quốc là gì, và điều đó liên quan đến Huawei như thế nào? Thứ hai, sự hợp tác kinh doanh của ông với PLA, hoặc các tổ chức liên quan đến PLA là gì? Nếu có, loại sản phẩm nào ông cung cấp cho họ? Thứ ba, có bất kỳ sự hợp tác nghiên cứu và phát triển và quan hệ đối tác nào giữa Huawei với các tổ chức liên kết với PLA không?

Ông Ren: Đối với câu hỏi đầu tiên, tiểu sử của bà Sun Yafang (Tôn Á Phương) có sẵn trên trang web của Huawei. Thứ hai, chúng tôi có lẽ đang bán một số lượng nhỏ sản phẩm dân sự cho PLA, nhưng tôi không biết con số chính xác, vì đó không phải là khách hàng chính của chúng tôi. Thứ ba, chúng tôi không có bất kỳ sự hợp tác nghiên cứu và phát triển và quan hệ đối tác nào với các tổ chức liên kết với PLA.

+ Josh Chin, Wall Street Journal: Tôi chỉ hỏi một câu hỏi chung. Ông đã nói về Tổng thống Donald Trump và môi trường đầu tư ở Mỹ. Quan điểm của ông về các vấn đề chiến tranh thương mại bao gồm sự tiếp cận của các công ty Mỹ vào thị trường Trung Quốc là gì? Hiện tại đầu tư nước ngoài trong lĩnh vực mà Huawei tham gia, đó là đám mây vẫn khá hạn chế. Ông có nghĩ rằng Trung Quốc nên mở rộng sự tiếp cận cho các công ty nước ngoài, và điều này sẽ có tác động gì đối với các công ty công nghệ Trung Quốc?

Ông Ren: Tôi là một người luôn ủng hộ các chính sách cởi mở; tuy nhiên, tôi không phải là người ra quyết định.

Tôi có thể chia sẻ một vài câu chuyện với quý vị. Năm 2003, có một vụ kiện tụng giữa Huawei và Cisco đã thu hút sự chú ý rộng rãi vào thời điểm đó. Vào thời điểm đó, Huawei vẫn là một công ty khá nhỏ. Việc đó, tôi phải nói rằng, là một vụ việc vô cùng áp lực mà chúng tôi phải đương đầu, và cá nhân tôi cảm thấy áp lực rất lớn, chủ yếu là do thiếu kinh nghiệm. Tuy nhiên, ngay cả khi đó, tôi đã không cố gắng thắng kiện bằng cách kích động tình cảm dân tộc chống lại Cisco. Vài năm sau tại một cuộc gặp mặt ở sân bay của tôi với John Chambers (khi ấy là CEO Cisco), ông ấy nói với tôi rằng ông ấy nhận thức được thái độ của Huawei đối với Cisco vào thời điểm đó. Điều này là bởi vì chúng tôi tin rằng Trung Quốc, với tư cách là một quốc gia, sẽ chỉ có hy vọng một khi mở cửa và thực hiện cải cách. Quốc gia không nên đóng cửa đơn giản vì một công ty, đó là Huawei.

Khi các sự cố lớn bất ngờ xảy ra, như các công ty Mỹ đột nhiên quyết định ngừng mua điện thoại Huawei, một số người ở Trung Quốc nói rằng chúng tôi nên làm điều tương tự với iPhone của Apple tại Trung Quốc. Ý kiến ​​của tôi là Chính phủ Trung Quốc không nên áp dụng các biện pháp tương tự đối với Apple tại Trung Quốc. Các lợi ích hoặc chính sách của quốc gia xung quanh cải cách kinh tế và mở cửa không thể bị hy sinh vì lợi ích của Huawei. Ngay cả trong hoàn cảnh những thất bại gần đây mà chúng tôi gặp phải ở một số nước phương Tây, chúng tôi vẫn ủng hộ Trung Quốc trở nên mở cửa hơn, với tư cách là một quốc gia. Tôi nghĩ rằng Trung Quốc chỉ có thể trở nên thịnh vượng hơn khi trở nên cởi mở hơn, và tiếp tục tiến về phía trước với chương trình cải cách của mình.

Bản dịch tiếng Việt do Huawei Việt Nam thực hiện. MediaOnline có tham khảo thêm bản tiếng Anh để hiệu đính một số chi tiết. Ảnh từ Internet. Thanks.

TOPS IN THE WORLD

THAM KHẢO REVIEW

Cập nhật Đại Dịch COVID-19 Thế giới