Cái máy tính xách tay của tui nó bị sốt, chứ không phải kiểu nóng rêm rêm cho có như những cái máy khác. Được cái là bệnh đổ mồ hôi tay của tui, từ lúc dùng cái máy xách tay này, đã đỡ hẳn. Khỏe!
Khổ nổi, xài ứng dụng văn phòng thì không sao, chứ cứ mở phim lên xem hay vào trang Web chơi game trực tuyến là nó ngủm ngay. Phải chờ cho nó nguội rồi mở lại thì mới hơ tay, à không, mới “mần việc” tiếp được. Có tay nào đó trên phô-rùm (forum) giới thiệu để mua cái giá gác máy tính, nhưng hai cây quạt hút nhỏ xíu, con ruồi đậu kế bên, mở quạt lên, có khi nó còn hổng thèm bay nữa, chứ ở đó mà giải nhiệt. Bực!

" />
Thứ Sáu ngày 19 tháng 4 năm 2024

Tech MediaOnline

Digi liệt truyện: Phô-Rùm vạn tuế!

April 20
00:00 2011

Lại vô mấy cái phô-rùm tìm đồng minh, thì mới biết dòng máy này, con chíp vê-ga bị quá nhiệt nội sinh, cộng thêm cái thiết kế giải nhiệt bo mạch chủ không tốt, nên nó mới nóng như vậy. Nhiều người tốt bụng còn khuyên nhau là nếu có làm việc ban đêm, thì tranh thủ để mấy con khô mực lên nướng, khi nào đói bụng thì có sẵn mà nhâm nhi. Sướng!
Nóng quá thì chườm mát, giống như kiểu mấy đứa nhỏ bị sốt thôi. Lấy ba lớp bao nilon gói cục nước đá to lại cho khỏi chảy nước, rồi đặt lên chỗ nóng nhất của máy. Nhưng mà lúc này thì bàn tay khô lại thành bàn tay ướt, mà ướt còn hơn lúc trước nữa chứ. Khổ!
Chườm mát thì chườm, nhưng mở nhiều chương trình một tí thì “bụp”, nó cũng lên đường. Gặp lúc việc đang gấp, không thể ngồi chờ nó nguội, thì đành mở tủ lạnh, lôi hai cái bắp cải với ba lố trứng bỏ ra ngoài, quăng nó vô, ngồi chờ năm mười phút cho nó mát lên, rồi mang ra xài tiếp. Hay!
Nằm gác chân lên trán suy nghĩ mấy đêm, cuối cùng cũng tìm ra giải pháp vẹn toàn. Chạy ra tiệm mua một chiếc quạt hộp loại lớn nhất, để úp mặt xuống bàn, đặt máy tính lên, rồi mở nút cho quạt chạy mạnh nhất để hút khí nóng ra khỏi máy. Mèn đét ơi, cái máy nó chẳng những không nóng, mà còn mát lạnh. Tuyệt!

 


Bệnh cũ chữa xong thì nó nảy thêm bệnh mới, bệnh Nguội! Tức là để máy xài liên tục thì thôi, mà hễ tắt máy qua đêm đến sáng thì mở máy lên không được. Khởi động máy thì loa kêu một tiếng dài hai tiếng ngắn, tức là hư cạc màn hình! Bạn bè trên phô-rùm lại bàn là do con chíp vê-ga bị hở mấy chân, biểu tui cứ đem ra tiệm đóng chíp mất năm trăm nghìn. Nhưng đem về xài được sáu tháng thì bệnh cũ tái phát. Chán!
Lại lên phô-rùm hỏi thăm, may thời gặp cao nhân chỉ giáo, máy đang nguội mà muốn khởi động, thì làm nó… nóng lên. Đơn giản là cứ khởi động máy, màn hình không lên, nhưng máy vẫn chạy mà, tức là nó cũng phát nhiệt. Lấy cái… mền to quấn lại, rồi đợi nó quá nhiệt thì nó tự tắt là xong. Lúc đó, mấy cái chân của con chíp vê-ga bị nóng, sẽ dính trở lại bo mạch chủ, thì tự nhiên khởi động máy lại được thôi! Sợ!
Phân vân mấy phút, rồi thì cũng thử đại. Lấy cái mền quấn máy tính đang chạy, rồi ôm bình chữa cháy ngồi kế bên… Len lén hé mền ra xem thì sau mười phút đúng là máy tắt. Tháo mền ra rồi nhấn nút khởi động máy lại thì màn hình bật sáng rồi nạp hệ điều hành ro ro. Thiệt cao thủ đúng là cao thủ! Xong!
Giờ thì ổn rồi, mỗi sáng thức giấc, thì bật máy lên rồi lấy cái mền quấn lại. Đánh răng rửa mặt xong thì ra tháo mền rồi để nó lên trên cây quạt hộp. Bật quạt hết công suất, rồi vừa ăn sáng vừa đọc tin tức trong tiếng gió ào ào… ào ào… Kỳ này tui phải lên phô-rùm, nhưng không phải để hỏi nữa, mà để công bố phát kiến mới nhất trong việc xài máy tính xách tay quá nhiệt kiểu này. Ghê!
Phô-rùm vạn tuế! Vạn vạn tuế!
À quên! Nếu bạn đọc được cách này trên phô-rùm, và cũng định thử làm giống vậy, thì đừng quên số điện thoại báo cháy là 114 nhé!

SU SU
(Nhóm Mục Đồng)